Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội
Số lượng xem: 517

“Trong thế giới loài người luôn có thực tại và phép lạ, thực tại là thứ con người thấy hoặc cảm nhận thấy nhưng phép lạ là thứ con người không thấy, không cảm nhận được vì nằm ngoài khả năng”.

 

 

Có những vấn đề, theo hiểu biết của con người là vô lý nhưng thứ vô lý nhất là sự sống và cả sự chết lại không thể tìm ra lời giải đáp dù hai thứ tuyệt đối này chỉ là thể lý? Những thứ vô hình, mầu nhiệm và phép lạ nếu dùng trí hiểu mà khám phá thì khác gì sự sống và sự chết tại sao lại xảy ra? Chết là hết hay còn tiếp tục...

 

 

Trong số rất nhiều màu nhiệm, tín điều của Giáo hội Công giáo kể từ khi khai sinh Giáo hội, mặc nhiên hay minh nhiên, dấu ấn Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội đã trở thành cảm thức đức tin của người Kitô hữu, thành đề tài liên quan đến nhiệm cục cứu độ của Thiên Chúa, là một tín điều tin nằm ngoài thể lý.

Vô nhiễm nói đến tình trạng Đức Mẹ không mắc Nguyên tội ngay từ lúc Đức Mẹ được thụ thai trong lòng người mẹ, Thánh Anna.

Trong cuốn Từ điển Công giáo Hiện đại (Modern Catholic Dictionary), linh mục Dòng Tên John Hardon, S.J. viết: “Không phải các giáo phụ Hy Lạp hoặc Latin dạy rõ ràng về Vô nhiễm Nguyên tội, mà các ngài bày tỏ điều đó một cách mặc nhiên”. Phải mất nhiều thế kỷ để Giáo hội Công giáo nhận biết đặc ân Vô nhiễm Nguyên tội là tín điều, và mãi đến ngày 8 tháng 12 năm 1854 Đức Giáo Hoàng Piô IX mới tuyên bố “Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên tội” là một tín điều.

 

 

Đức Giáo Hoàng Piô IX cũng đã viết trong Hiến chế Ineffabilis Deus (Thiên Chúa bất khả ngộ): “Chúng tôi công bố và xác nhận rằng tín điều về Đức Maria, ngay lúc được thụ thai, nhờ đặc ân và đặc quyền của Thiên Chúa toàn năng, vì công nghiệp của Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ nhân loại, được giữ không mắc Nguyên tội, là tín điều được Thiên Chúa mạc khải, và vì thế mỗi tín hữu phải luôn tin vững vàng”.

Linh mục Hardon còn xác tín điều này: “Đức Mẹ không mắc Nguyên tội là một tặng phẩm hoặc một đặc ân của Thiên Chúa, một ngoại trừ hoặc một đặc ân, điều mà không một thụ tạo nào có được”.

Ơn Vô nhiễm Nguyên tội thể hiện Ơn Cứu Độ của Đức Kitô hoạt động nơi Đức Mẹ Maria khi đồng công cứu chuộc nhân loại và trong sự tiên liệu của Thiên Chúa đối với sự chấp nhận Ý Chúa nơi Đức Mẹ.

Nói cách khác, Vô nhiễm Nguyên tội không là điều kiện tiên quyết để thực hiện công cuộc cứu độ của Đức Kitô mà là kết quả của Ơn Cứu Độ. Đó là cách giải thích cụ thể về Tình yêu Thiên Chúa dành cho Đức Maria, vì Đức Mẹ hiến dâng trọn vẹn, đầy đủ, không chút do dự khi tuân phục Thánh Ý Chúa.

 

 

Lễ Vô nhiễm Nguyên tội có dạng cổ xưa nhất, trở lại từ thế kỷ VII, khi các Giáo hội Đông phương bắt đầu mừng lễ Sinh nhật Đức Mẹ. Nói cách khác, lễ này mừng Đức Mẹ được thụ thai trong lòng Thánh Anna.

Tuy nhiên, lễ Sinh nhật Đức Mẹ không được hiểu như lễ Vô Nhiễm Nguyên tội trong Giáo hội Công giáo ngày nay, dù Giáo hội Chính thống Đông phương vẫn mừng. Lễ này đến Tây phương có lẽ từ thế kỷ XI, lúc đó bắt đầu liên quan việc tranh luận về thần học. Cả Giáo hội Đông phương và Tây phương vẫn cho rằng Đức Mẹ không mắc Nguyên tội, nhưng có những cách hiểu khác nhau về ý nghĩa.

Vô Nhiễm Nguyên tội là việc làm của Thiên Chúa,  đã Thánh hóa Đức Mẹ ngay lúc Đức Mẹ thụ thai trong sự tiên liệu của Thiên Chúa về việc Đức Mẹ vui nhận mang thai Đức Kitô. Nói cách khác, Đức Mẹ cũng được cứu độ – ơn cứu độ của Đức Mẹ được hoàn tất ngay lúc Đức Mẹ thụ thai, còn các Kitô hữu là lúc lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy.

Kể từ ngày Đức Pio IX định tín Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên tôi là một tín điều vào ngày 8 tháng 12 năm 1854 thì hàng năm cứ đến ngày này cả thế giới Công giáo long trọng cử hành đại lễ kính và xác tín tín điều này.

 

Bài: Sưu tầm & Biên tập

BÀI ĐĂNG
TAGS
Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội

“Trong thế giới loài người luôn có thực tại và phép lạ, thực tại là thứ con người thấy hoặc cảm nhận thấy nhưng phép lạ là thứ con người không thấy, không cảm nhận được vì nằm ngoài khả năng”.

 

 

Có những vấn đề, theo hiểu biết của con người là vô lý nhưng thứ vô lý nhất là sự sống và cả sự chết lại không thể tìm ra lời giải đáp dù hai thứ tuyệt đối này chỉ là thể lý? Những thứ vô hình, mầu nhiệm và phép lạ nếu dùng trí hiểu mà khám phá thì khác gì sự sống và sự chết tại sao lại xảy ra? Chết là hết hay còn tiếp tục...

 

 

Trong số rất nhiều màu nhiệm, tín điều của Giáo hội Công giáo kể từ khi khai sinh Giáo hội, mặc nhiên hay minh nhiên, dấu ấn Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội đã trở thành cảm thức đức tin của người Kitô hữu, thành đề tài liên quan đến nhiệm cục cứu độ của Thiên Chúa, là một tín điều tin nằm ngoài thể lý.

Vô nhiễm nói đến tình trạng Đức Mẹ không mắc Nguyên tội ngay từ lúc Đức Mẹ được thụ thai trong lòng người mẹ, Thánh Anna.

Trong cuốn Từ điển Công giáo Hiện đại (Modern Catholic Dictionary), linh mục Dòng Tên John Hardon, S.J. viết: “Không phải các giáo phụ Hy Lạp hoặc Latin dạy rõ ràng về Vô nhiễm Nguyên tội, mà các ngài bày tỏ điều đó một cách mặc nhiên”. Phải mất nhiều thế kỷ để Giáo hội Công giáo nhận biết đặc ân Vô nhiễm Nguyên tội là tín điều, và mãi đến ngày 8 tháng 12 năm 1854 Đức Giáo Hoàng Piô IX mới tuyên bố “Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên tội” là một tín điều.

 

 

Đức Giáo Hoàng Piô IX cũng đã viết trong Hiến chế Ineffabilis Deus (Thiên Chúa bất khả ngộ): “Chúng tôi công bố và xác nhận rằng tín điều về Đức Maria, ngay lúc được thụ thai, nhờ đặc ân và đặc quyền của Thiên Chúa toàn năng, vì công nghiệp của Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ nhân loại, được giữ không mắc Nguyên tội, là tín điều được Thiên Chúa mạc khải, và vì thế mỗi tín hữu phải luôn tin vững vàng”.

Linh mục Hardon còn xác tín điều này: “Đức Mẹ không mắc Nguyên tội là một tặng phẩm hoặc một đặc ân của Thiên Chúa, một ngoại trừ hoặc một đặc ân, điều mà không một thụ tạo nào có được”.

Ơn Vô nhiễm Nguyên tội thể hiện Ơn Cứu Độ của Đức Kitô hoạt động nơi Đức Mẹ Maria khi đồng công cứu chuộc nhân loại và trong sự tiên liệu của Thiên Chúa đối với sự chấp nhận Ý Chúa nơi Đức Mẹ.

Nói cách khác, Vô nhiễm Nguyên tội không là điều kiện tiên quyết để thực hiện công cuộc cứu độ của Đức Kitô mà là kết quả của Ơn Cứu Độ. Đó là cách giải thích cụ thể về Tình yêu Thiên Chúa dành cho Đức Maria, vì Đức Mẹ hiến dâng trọn vẹn, đầy đủ, không chút do dự khi tuân phục Thánh Ý Chúa.

 

 

Lễ Vô nhiễm Nguyên tội có dạng cổ xưa nhất, trở lại từ thế kỷ VII, khi các Giáo hội Đông phương bắt đầu mừng lễ Sinh nhật Đức Mẹ. Nói cách khác, lễ này mừng Đức Mẹ được thụ thai trong lòng Thánh Anna.

Tuy nhiên, lễ Sinh nhật Đức Mẹ không được hiểu như lễ Vô Nhiễm Nguyên tội trong Giáo hội Công giáo ngày nay, dù Giáo hội Chính thống Đông phương vẫn mừng. Lễ này đến Tây phương có lẽ từ thế kỷ XI, lúc đó bắt đầu liên quan việc tranh luận về thần học. Cả Giáo hội Đông phương và Tây phương vẫn cho rằng Đức Mẹ không mắc Nguyên tội, nhưng có những cách hiểu khác nhau về ý nghĩa.

Vô Nhiễm Nguyên tội là việc làm của Thiên Chúa,  đã Thánh hóa Đức Mẹ ngay lúc Đức Mẹ thụ thai trong sự tiên liệu của Thiên Chúa về việc Đức Mẹ vui nhận mang thai Đức Kitô. Nói cách khác, Đức Mẹ cũng được cứu độ – ơn cứu độ của Đức Mẹ được hoàn tất ngay lúc Đức Mẹ thụ thai, còn các Kitô hữu là lúc lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy.

Kể từ ngày Đức Pio IX định tín Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên tôi là một tín điều vào ngày 8 tháng 12 năm 1854 thì hàng năm cứ đến ngày này cả thế giới Công giáo long trọng cử hành đại lễ kính và xác tín tín điều này.

 

Bài: Sưu tầm & Biên tập